top of page

our eyes
had never met

Isagi & Reo
wallpaperflare.com_wallpaper (1).jpg

Isagi biết rõ, Mikage Reo không là bất cứ điều gì trong sự nghiệp bóng đá của anh. Không phải cộng sự, không phải đồng đội, không phải kình địch, không phải người anh muốn đánh bại, không phải người anh muốn vượt qua, không phải người sẽ song hành cùng anh. Không là gì cả.

Và cái không là gì đó chính là tất cả.

Đơn phương
(Phần 1)
Hậu
Blue Lock
Góc nhìn của Isagi
wallpaperflare.com_wallpaper (1).jpg

Fic này là một dòng cảm xúc bất chợt và một đêm nước mắt của tôi. Tôi ko thể ngừng khóc khi viết về thứ tình cảm "không cần hồi đáp" trong đây. Đoạn Isagi nói chuyện với Rin là đoạn tôi khóc nhiều nhất.

 

Tôi rất thích cài cắm trong mấy số áo với những chi tiết nhỏ, về các con số, về ý nghĩa cái tên Yoichi. Có người nói số 0 [rei] đồng âm đầu với tên Reo nên tôi rất thích chi tiết "số 10 bỏ đi số 0 thì sẽ thành số 1", suy cho cùng cũng đều là lựa chọn cả.

"Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt,
Những người si theo dõi dấu chân yêu;
Và cảnh đời là sa mạc cô liêu.
Và tình ái là sợi dây vấn vít
Yêu, là chết ở trong lòng một ít."

Trích "Yêu" - Xuân Diệu.

Mỗi lượt tym, bình luận và theo dõi của bồ sẽ làm mình vui cả ngày ó! Cảm ơn bồ đã ghé chơi!
Theo dõi mình để cập nhật fic sớm nhất nha!
Cảm ơn bồ đã theo dõi ;>
bottom of page